Chương 138
Edit: Lengkeng_Sophie
Bạch Lãng cuối cùng nhìn thoáng qua hội trường đang ồn ào, nhìn cảnh tượng như hí kịch cách đó không xa, ôm chặt thân thể Lâm Thanh Thời sắp xụi lơ. Anh cơ hồ là nửa ôm cô rời đi, cô yếu ớt tựa như trang giấy đâm một cái sẽ vỡ vụn, mỏng manh đáng sợ.