Đăng trong Công lược nam thần - Đường Mật

Công lược nam thần – Đường Mật – Chương 18

Chương 18
Edit: Mây

Esto es demasiado ♡♡♡♡♡♡

Bởi vì Tiêu Dật quá dùng sức, Quân Ninh trực tiếp bị hắn kéo ngã, đâm vào một vòng ôm tràn đầy huân hương.Không thể không nói, hương vị trên người Tiêu Dật thật sự rất dễ ngửi, hơn nữa bạn càng đến gần hắn, mùi hương gợi tình này lại càng rõ ràng hơn, khiến cho người ta gần như choáng váng say mê. Không thể không nói, Tiêu Dật vẫn rất có bản lĩnh.
Làm sao đây? Tất cả các mục tiêu đều là loại cực phẩm mà chỉ cần nhìn mặt là có thể hoàn toàn bỏ qua khuyết điểm của hắn, cô phải làm gì bây giờ? Quân Ninh cảm thấy tiền đồ sau này của mình vô cùng mờ mịt!
Cái mũi thẳng tắp của cô đụng vào vùng ngực rắn chắc của đối phương, khiến cô lập tức cảm thấy đau xót, thiếu chút nữa chảy cả nước mắt, nhưng cô vẫn hơi cong khóe miệng, duỗi tay ôm lấy vòng eo đối phương. Bộ dáng hai người ghé sát vào nhau nháy mắt đã khiến cho người đàn ông mặc tây trang màu trắng đứng đối diện kia dần dần thu liễm ý cười trên khóe miệng, đôi mắt y tối sầm lại.
Thấy thế, Tiêu Dật cong cong khóe miệng, ôm chặt Quân Ninh hơn nữa.
Mỗi ánh mắt, mỗi tế bào đều đang kêu gào, người phụ nữ này là của hắn.
“Ha ha, Tiểu Ninh, vị này là?”
Nghe thấy người tới hỏi chuyện, Quân Ninh quay đầu nhìn về phía y, rõ ràng cảm thấy đôi tay đang ôm lấy mình kia của Tiêu Dật thoáng động, đối phương hẳn cũng đang chờ đợi đáp án của cô, vì thế khóe miệng hơi hơi dương lên, “À? Anh hỏi vị đứng bên cạnh em đây sao? Anh ấy tên là Tiêu Dật, là… bạn trai của em.”
Hai chữ bạn trai vừa ra khỏi miệng, Quân Ninh nháy mắt đã cảm thấy lồng ngực Tiêu Dật kề sát sau lưng mình lập tức căng chặt lại, nhìn không ra hắn đang vui hay giận.
Chỉ có Tiêu Dật biết, khi nghe thấy Quân Ninh nói hắn là bạn trai cô, trong lòng hắn bỗng nhiên dâng lên một loại khát vọng bí ẩn và cảm giác thỏa mãn, nhưng vẫn không đủ… không đủ…
“Vị này chính là bạn thân, người đã lớn lên bên em từ nhỏ, Khang Thiên Duệ.”
Bạn trai? Ha ha ~
Thanh mai trúc mã? A ~
Giọng nói của Quân Ninh vừa dứt, trong đầu hai người đã lập tức xẹt qua ý niệm đó, địch ý trong mắt cũng càng thêm rõ ràng.
Quân Ninh cũng không bắt bẻ, sau khi giới thiệu xong, liền đứng sang một bên, để ánh mắt hai người qua lại chém giết lẫn nhau.
Cuối cùng vẫn là Tiêu Dật từ bỏ loại hành vi ấu trĩ này trước, cười tủm tỉm vươn tay ra, “Khang tiên sinh, chào anh.”
“Chào anh.” Khang Thiên Duệ duỗi tay bắt lấy, sau đó chuyển hướng sang Quân Ninh, cười nói, “Tiểu Ninh, anh nhớ lúc trước em đã từng nói…”
“Quân Ninh, không phải em đã nói sẽ giới thiệu đoàn làm phim cho anh sao? Chúng ta qua đó đi, đừng làm mất thời gian của Khang tiên sinh đây.” Tiêu Dật lập tức mở miệng cắt ngang lời hắn, cúi đầu tới gần Quân Ninh.
Nghe vậy Quân Ninh liền ngẩng đầu, phát hiện khoảng cách giữa hai người cực gần, gần đến mức chỉ cần hơi nhón chân, môi họ sẽ chạm vào nhau. Người đàn ông này, thời thời khắc khắc đều ở tỏa ra hormone quyến rũ người khác. Quân Ninh tỉ mỉ nhìn vào mắt đối phương, bên trong tràn đầy thâm tình, như thể hắn yêu cô vô cùng sâu đậm, Quân Ninh căn bản không phân rõ được thật giả, nhưng việc này cũng không làm khó được cô.
Phải biết rằng, loại chuyện phim giả tình thật này cũng không phải chỉ là tin đồn vô căn cứ, cô bây giờ cần tình yêu của Tiêu Dật đối với mình càng sâu càng tốt, yêu nhiều đến nỗi chính hắn cũng không biết rõ mới thôi, ha ha.
“Đoàn làm phim? Không biết Tiêu Dật tiên sinh làm nghề gì? Anh đang chuẩn bị đầu tư sao?” Khang pháo hôi vẫn không chịu từ bỏ.
Tuy rằng Tần Quân Ninh vừa kiêu ngạo vừa không thú vị, nhưng cô lớn lên rất đẹp, năng lực kiếm tiền lại càng không phải nói, hơn nữa gia thế cũng tốt, mang ra ngoài rất có mặt mũi. Có thể nói cô chính là ứng cử viên hàng đầu cho vị trí phu nhân của y bây giờ, mà nếu thật sự quá nhàm chán vô vị, thì cùng lắm đến lúc đó y sẽ nuôi thêm vài người ở bên ngoài giải sầu. Tất cả mọi người đều như vậy, nên có lẽ Tần Quân Ninh cũng sẽ thông cảm cho y thôi.
Nghĩ như vậy, nụ cười của Khang Thiên Duệ càng thêm chân thành.
“Không, tôi chỉ là một diễn viên, tìm đoàn làm phim chỉ để có thể quay được một bộ phim tốt hơn thôi.” Thái độ của Tiêu Dật vô cùng thẳng thắn thành khẩn, thậm chí trong lòng hắn còn dâng lên một cỗ cảm giác sung sướng, lúc trước Tần Quân Ninh sở dĩ muốn bao dưỡng hắn, còn không phải là vì sợ người khác phát hiện ra mình qua lại với một diễn viên mạt hạng trong giới giải trí, sợ mất mặt sao… Cho nên mặc dù mê luyến, cũng tuyệt đối không mang hắn đến trước mặt người khác, vũ hội này đã là một sự đột phá rất lớn, thậm chí cô còn thừa nhận thân phận bạn trai của hắn. Hiện tại để xem điểm mấu chốt của cô rốt cuộc ở đâu?
Hắn nói xong câu đó, liền chậm rãi cúi đầu nhìn về phía Quân Ninh, nhưng lại thấy đôi mắt cô không hề dao động, biểu cảm trên mặt cũng không thay đổi. Không thèm để ý đến sao? Tiêu Dật nhướng mày.
“Diễn viên? À…” Khang Thiên Duệ dường như không khống chế nổi mà lộ ra vẻ mặt khinh miệt, loại đồ vật không lên nổi mặt bàn này vốn chỉ dùng để chơi đùa, vậy mà cô ta lại dám đưa hắn tới nơi này, phải biết rằng rất nhiều thân thích của họ đều ở đây, chẳng lẽ đầu óc Tần Quân Ninh này có vấn đề.
Thấy rõ sự khinh bỉ trong mắt Khang Thiên Duệ, vẻ mặt Quân Ninh vẫn không có gì thay đổi, không căm phẫn, cũng không lập tức phủi sạch quan hệ, dù sao chuyện này cũng là do Tiêu Dật tự gây phiền phức, để người ta khinh thường hắn, liên quan cái rắm gì đến cô.
Tiêu Dật thấy Quân Ninh làm như không liên quan đến mình, treo lên thái độ không sao cả, mày lại cau lại, thậm chí cũng không thèm liến nhìn Khang Thiên Duệ thêm lần nào nữa, mà chỉ chăm chú quan sát Quân Ninh, thấp giọng nói, “Đúng vậy, cho nên Khang tiên sinh có thể tránh đường một chút không? Chúng tôi hơi vội…”
Thấy Tiêu Dật vội vã trưng ra một bộ dáng tiểu bạch kiểm ôm đùi như vậy, sự khinh bỉ trong mắt Khang Thiên Duệ càng thêm rõ ràng, lập tức tránh sang một bên, cười lạnh một tiếng.
Quân Ninh khẽ gật đầu với y rồi dẫn theo Tiêu Dật đi về phía trước, đi được ước chừng bốn năm mét, mới quay đầu nhìn hắn, “Thế nào? Vui không?”
Tiêu Dật nhìn ánh mắt không gợn sóng kia của đối phương, đôi mắt hắn thoáng cái đã cong lên, “Vui lắm, em có vui không?”
Trong mắt người đàn ông thoáng hiện lên nét hài hước, Quân Ninh mặt không biểu cảm nhìn một lúc, sau đó mặt mày cũng cong lên, cười phá lệ tươi đẹp loá mắt, “Anh vui thì em cũng vui.” Nói xong liền đi về phía trước.
Tiêu Dật bị cô bỏ lại tại chỗ dần cong khóe miệng, tay sờ lên ngực, thật là nhanh… Hắn đã yêu rồi sao?
Ừm? Nhưng hắn làm gì có tim? Ha ha…
Cả buổi tối, Quân Ninh không hề chào hỏi hay nói chuyện với các đối tác của mình, thậm chí mấy vị trưởng bối cũng bị bỏ qua. Cô chỉ mang theo Tiêu Dật đi qua lại chung quanh những đoàn làm phim hoặc đạo diễn có danh tiếng. Bình thường chỉ cần cô ra mặt, là Tiêu Dật có thể chuyện trò vui vẻ cùng đối phương, bất luận là đối mặt với ai, tính cách cổ quái thế nào, cũng vô cùng thuận lợi, thậm chí còn nhân tiện đề cử luôn nhân vật trong mấy bộ phim điện ảnh mới. Mọi người đều là đạo diễn lớn, sau khi vũ hội này chấm dứt, cuộc đời diễn viên của Tiêu Dật tuyệt đối sẽ bước sang trang mới.
Quân Ninh đứng ở một bên vừa uống nước trái cây vừa nghĩ, cô nhớ trong truyện lúc đầu từng viết, sau khi Tiêu Dật ra tù, hắn phải lưu lạc một mình rất lâu, lúc đói bụng, đến cả đồ trong thùng rác cũng nhặt lên ăn được, cho nên chẳng có hạng người nào mà hắn chưa từng gặp, công việc nào mà hắn chưa từng làm cả. Khó trách hắn của hiện tại lại có thể trường tụ thiện vũ(ống tay áo dài thì múa giỏi, ở đây ý chỉ sự thành thục trong mọi việc của Tiêu Dật) đến như vậy, chuyện gì cũng có thể nói vài câu, chắc chắn là do đã tích lũy được nhiều kinh nghiệm từ cuộc sống!
Khang Thiên Duệ đứng rất gần bọn họ, nhìn Quân Ninh toàn tâm toàn ý trải đường cho Tiêu Dật, vẻ mặt y càng ngày càng khó coi. Y vẫy tay gọi một người phục vụ, đổ nửa ly champagne vào ly nước trái cây đặt trong khay trên tay gã, lắc lắc, khiến cho người ta căn bản không thể phân biệt nổi.
“Đưa qua đó đi.”
“Dạ.”
Bên này Quân Ninh đã uống hết ly nước trái cây trong tay, thấy một người phục vụ bưng đồ uống đến gần, liền lập tức vẫy vẫy tay. Cô không có hứng thú với mấy loại chữ cổ của các triều đại trong miệng Tiêu Dật và vị đạo diễn không biết tên kia, nên đành phải an tĩnh đứng ở một bên uống nước trái cây, ăn bánh.
Chỉ là ly nước trái cây kia vừa đến tay, Quân Ninh đang chuẩn bị uống, thì đột nhiên cô ngửi thấy một mùi rượu nồng nặc tỏa ra, đáng chết, là tên ngu ngốc nào bày ra trò này vậy? Mùi rượu rõ ràng như thế, chỉ cần là người thì đều có thể đoán ra được.
Từ trí nhớ của Tần Quân Ninh cô biết được, thân thể này không thể uống rượu, bởi vì uống say rồi không nói, mấu chốt là sẽ làm ra một ít hành động kỳ quái, kẻ biết được chuyện này ngoại trừ mấy người già chăm sóc cô từ nhỏ trong biệt thự kia, thì dường như không còn ai khác, mọi người ở đây càng không thể biết được! À không, có một người…
Quân Ninh nháy mắt đã có thể xác định được thân phận đối phương, loại xiếc nhỏ không lên nổi mặt bàn này, Khang gia về sau tuyệt đối sẽ phá sản, bồi dưỡng ra một người thừa kế không có đầu óc như vậy, tuyệt đối sẽ phá sản!
Chẳng qua, loại chuyện này xét về một góc độ khác, lại là thần trợ công đó! Ha ha!
Quân Ninh không hề nghĩ ngợi mà uống một hớp lớn, sau đó suýt nghẹn, mặt nhanh chóng đỏ lên, kéo Tiêu Dật vừa kết thúc cuộc trò chuyện với đạo diễn ra ngoài.
“Làm sao vậy? Mặt em sao lại hồng như vậy?” Tiêu Dật có chút kinh ngạc, trong lúc hắn không chú ý, Quân Ninh đã uống nhiều rượu đến vậy sao? Rõ ràng lúc trước cô vẫn luôn uống nước trái cây…
Quân Ninh mắt điếc tai ngơ, lôi kéo hắn đi ra ngoài.
“Tiểu Ninh, em…” Khang Thiên Duệ giả mù sa mưa mà giữ chặt tay đối phương, Tiêu Dật liền lập tức ôm cô vào lòng ngực, không cho Khang Thiên Duệ chạm vào chút nào, Quân Ninh lại nghẹn.
Tiêu Dật cảm thấy có chút không đúng, xoay người mấy cái đã thoát khỏi sự dây dưa của Khang Thiên Duệ, nhanh chóng rời khỏi bữa tiệc.
“Tiêu Dật!” Ở phía sau hắn, Khang Thiên Duệ tức hộc máu quát, lại để tên kia được lợi!
Mà lúc này Quân Ninh đã được Tiêu Dật ôm vào ngực, bả vai cô đột nhiên bắt đầu run lên nhè nhẹ, rúc vào lòng Tiêu Dật, không ngừng cọ cọ.
“Em làm sao vậy?” Tiêu Dật nhíu mày hỏi.
Lại không nghĩ tới, ngay giây tiếp theo Quân Ninh liền ngẩng đầu hôn lên môi đối phương, hai mắt mê ly, bởi vì không biết kỹ thuật, nên chỉ có thể gặm cắn, nhưng lại khiến cho Tiêu Dật khiếp sợ, trực tiếp đẩy cô ra.
Quân Ninh thiếu chút nữa bị hắn đẩy ngã, ngẩng đầu lên nước mắt lưng tròng mà nhìn hắn, trong mắt tràn đầy lên án.
Hiện tại trạng thái của cô thật sự rất khó miêu tả, linh hồn cô vẫn thanh tỉnh, nhưng căn bản không thể khống chế được thân thể, uống xong rượu thân thể liền bắt đầu khô nóng, chuyện quái quỷ gì vậy chứ, đây cũng đâu phải là xuân dược! Cô vốn tưởng rằng mình có thể khống chế được, sau đó đùa giỡn Tiêu Dật một chút là xong, nhưng hiện tại lại lật thuyền trong mương(chỉ trường hợp hi hữu), tức chết đi được! Nhưng linh hồn lại không hề lơi lỏng mà tiếp tục nỗ lực khống chế thân thể.
Đúng lúc này, xe tới, Tiêu Dật cau mày, giữ chặt lấy Quân Ninh đang trưng ra vẻ mặt ủy khuất, đưa vào trong xe.
Trời mới biết trong lòng hắn có bao nhiêu khiếp sợ, bệnh sạch sẽ của hắn chỉ có mình hắn biết, bởi vì mẹ hắn, vì chút chuyện hắn gặp phải lúc trước, khiến hắn cực kỳ căm ghét thân thể đàn bà, hôn môi sẽ chỉ làm hắn buồn nôn. Nhưng vì sao, vì sao Tần Quân Ninh hôn hắn, hắn lại không có loại cảm giác này, thậm chí còn muốn có thêm, muốn đáp lại…
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tiêu Dật lộ ra một tia mê mang.
Trên đường về nhà, Quân Ninh thành thật lên không ít, không gây chuyện nữa, khiến Tiêu Dật an tâm hơn rất nhiều, nhưng hắn cũng không hiểu loại cảm giác buồn bã mất mát trong lòng kia từ đâu mà đến.
Nhưng cơn say của Quân Ninh chờ đến lúc Tiêu Dật ôm cô vào phòng, mới hoàn toàn bạo phát.
Quân Ninh cũng không biết tại sao mình lại có sức mạnh lớn đến vậy, chỉ đẩy một cái đã làm Tiêu Dật ngã xuống, sau đó đè lên người hắn, đôi tay giữ chặt lấy cổ tay hắn, trong ánh mắt khiếp sợ của Tiêu Dật, chậm rãi đến gần…
“Đừng đẩy em ra, em yêu anh…”

Một suy nghĩ 15 thoughts on “Công lược nam thần – Đường Mật – Chương 18

Bình luận về bài viết này